NHẠC NGỰA ĐÊM XUÂN
Nhạc và lời : La Nhiên
Đêm xuân năm xưa có chàng trai Tây Sơn. Giữa lúc nhân dân Việt Nam đang ngậm hờn. Vì bọn giặc Thanh xâm lấn gây lầm than, chồng chất ưu phiền đau thương tràn lan. Nghe tin quân Thanh chiếm Thành Đô Thăng Long. Cương quyết đứng lên gọi muôn dân đồng lòng. Một đoàn quân Nam theo gót Bắc Bình Vương. Vượt núi non ngày đêm băng dặm trường.
Tiến ! Vó ngựa tung bước tiến. Vó ngựa xung bao quyền. Dưới ánh trăng mờ soi. Ôi diệu huyền. Nhạc ngựa đêm xuân reo thúc vang. Giết ! giết sạch quân cướp Mãn, giết sạch quân bạo tàn. Cho xứng danh người trai Nam thời loại. Vì nhân dân vì quê hương xả thân. Vi vu vi vu gió mùa xuân vi vu. Núi đá cheo leo ngập mây giăng mịt mùng. Trường Sơn rung chuyển vươn vó ngữa triền miên. Rợp dấu chân về Thăng Long tìm thù.
Đêm nay xuân đang êm đềm trên Côn Giang. Đây đất Tây Sơn còn dư âm rộn ràng. Nhạc ngựa rung vang uy dũng bóng Hồ Thơm bậc vĩ nhân Việt Nam danh ngời sáng. Âm vang đêm xuân vó nhạc ngựa phi nhanh. Qua núi, qua sông vượt bao nhiêu hành trình. Một đoàn kỵ binh xông xáo giữa Trường Sơn về Bắc xua giặc Thanh đang hoành hành. Ôi ! Núi Bàn Sơn phô binh Đất Bình Khê luyện rèn. Xuất thân miền Non Tây Bình Định Nguyễn Huệ vang danh nơi đất thiêng. Ôi ! Bất diệt danh Quang Trung. Sử Việt ghi người hùng : Bắc phương dẹp hôn quân họ Trịnh … Diệt tham quan miền Nam Trương Phúc Loan. Hương xuân bao la vó nhạc ngựa vang xa. Thấp thoáng trong đêm rừng tung bay cờ đào. Đoàn quân Tây Sơn vang khúc khải hoàn ca. Làng nước thanh bình reo vui nhà nhà. Đoàn quân Tây Sơn vang khúc khải hoàn ca. Làng nước thanh bình reo vui nhà nhà.
TƯ LIỆU LỊCH SỬ LIÊN QUAN ĐẾN CA KHÚC
QUANG TRUNG
Quang Trung là niên hiệu của Nguyễn Huệ, được Nguyễn Huệ đặt ra ngay sau khi lên ngôi Hoàng Đế và sử dụng trong thời gian ông ở ngôi (1788-1792). Với lịch sử Việt Nam, Quang Trung không chỉ là niên hiệu mà còn là niềm kiêu hãnh về khí phách hiên ngang, về ý chí ngoan cường và về tài thao lược kiệt xuất.
Nguyễn Huệ sinh năm 1753 tại Tây Sơn, nay thuộc tỉnh Bình Định. Bấy giờ, bộ máy thống trị của giai cấp phong kiến trên phạm vi cả nước tuy đều đã rệu rã nhưng chính sách áp bức bóc lột lại rất nặng nề, xã hội điêu linh, mâu thuẫn giai cấp trở nên gay gắt chưa từng thấy. Nhân lòng căm phẫn của nhân dân, năm 1771, từ quê nhà là Tây Sơn, ba anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ và Nguyễn Lữ đã phát động và lãnh đạo một cuộc khởi nghĩa có quy mô rất to lớn, sử gọi đó là phong trào Tây Sơn. Trải gần hai mươi năm đánh Nam dẹp Bắc, phong trào Tây Sơn đã quật nhào ách thống trị của họ Nguyễn ở Đàng Trong và họ Trịnh ở Đàng Ngoài, đồng thời, đã dũng cảm đảm nhận sứ mệnh bảo vệ nền độc lập dân tộc. Nghĩa quân Tây Sơn do Nguyễn Huệ chỉ huy đã đập tan hoàn toàn 5 vạn quân Xiêm trong trận quyết chiến chiến lược Rạch Gầm-Xoài Mút (1785) và quét sạch 29 vạn quân Mãn Thanh trong trận quyết chiến chiến lược Ngọc Hồi-Đống Đa (tết Kỷ Dậu, 1789), thực hiện trọn vẹn lời hịch đanh thép của Quang Trung-Nguyễn Huệ :
Đánh cho để dài tóc
Đánh cho để đen răng
Đánh cho chúng chích luận bất phản
Đánh cho chúng phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ
Ngày 16-9-1792, Quang Trung đột ngột qua đời, hưởng dương 39 tuổi. Một cuộc đời chỉ có 39 tuổi xuân nhưng Quang Trung Nguyễn Huệ đã có hơn 20 năm tả xung hữu đột, hơn 20 năm chỉ có tiến chứ chưa hề lùi, dù chỉ là lùi một bước ngắn, hơn 20 năm chỉ có thắng chứ chưa hề bại, dù chỉ là bại một trận nhỏ. Ông ra đi khi tài năng kiệt xuất đang phát triển đến đỉnh cao, để lại cả một sự nghiệp lớn đang dở dang, để lại niềm thương tiếc khôn nguôi cho các thế hệ nhân dân trong cả nước.